Bóng một người – Thơ Ngân Vịnh
18.04.2017
Ông chọc gậy vào sóng biển
tốc khói
thả trời xuống vai
thời gian vỡ hạt mưa bong bóng
cỏ dại xanh
dằng dặc ngày
thức ngủ trong hơi rượu
tạc thù với suối Mơ
tình một nẻo
đời một nẻo
quăng ngược, quăng xuôi câu thơ
nụ cười hiền như lá
mà lòng cánh hạc chân trời
có thể thấy ông đằng sau phố xá
giếng cạn vang một tiếng sỏi rơi.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Thuở Ấy – Thơ Mai Hữu Phước Ý đêm – Thơ Mai Hữu PhướcBuổi sớm ở làng quê - Thơ Thanh QuếTản mạn về sông – Nguyễn Văn Tám"Con chim xanh biếc bay về" của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh chính thức ra mắt độc giảBản hợp đồng tình yêu quá hạn - Nguyễn Nho Thùy DươngNgày vội - Nguyễn Nho Thùy DươngGiếng Tiên - Truyện ngắn Vũ Trường AnhBiển gọi tên – Tăng Tấn TàiMiền xa – Thơ Trần Khoái