Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.
Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Trương Đăng Dung từ đời sống qua khoa học đến nghệ thuật – Nguyễn Thanh TuấnThơ Vạn LộcVườn trúc – Nguyễn Linh KhiếuThơ về biển đảo - Lê Anh PhongCột mốc thời gian – Thơ Nguyễn Đông NhậtMiệt quê - Truyện ngắn Trần Huy Minh Phương Lễ hội mùa xuân - Truyện ngắn Vũ Thị Huyền TrangChiều - ta và bóng – Thơ Hoài BảoNhững giấc mơ đủ sắc màu - Nhi TrầnTự ngẫm -Thơ của Hồ Anh Tuấn