Chỉ còn lại mình tôi - Nguyễn Nho Khiêm
03.10.2019
Chỉ còn lại mình tôi
với mùa đông
mây trắng
và căn nhà lạnh lẽo.

Sau hai năm chung sống
đôi bàn tay không che nhau ấm
em đã ra đi.
Chỉ còn lại mình tôi
với kỷ niệm
này đây đôi dép cũ của em
chiếc áo sờn vai nằm yên trên móc
này đây chiếc gối em nằm
này đây sợi tóc còn hằn trên gương...
Chỉ còn lại mình tôi
với - tất - cả - em.
Có thể bạn quan tâm
Cánh thiên di – Thơ Nguyễn Minh HùngTrong tĩnh lặng – Thơ Lê Anh DũngMùa hè của tuổi thơ tôi - Vũ Ngọc GiaoNguồn cảm hứng bất tận trong sáng tác văn học nghệ thuật Việt Nam - Phương MaiGiữa mùa nắng vàng - Nguyễn Đức SơnNhà báo và chữ nghĩa - Bùi Văn TiếngKhông đề – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoĐôi bông tai hình hoa nhài - Truyện ngắn của Bùi Đế YênSaPa - Truyện ngắn Phạm Thị Thanh MaiNghĩ về Phan Tứ - Thơ Bùi Công Minh