Con người, thời ấy – Thơ Thanh Quế
10.04.2017
Không biết khóc
Không biết cười
Trơ trơ
Như đá
Không xót thương
Không cảm thông
Không động lòng
Hàng xóm là hàng xóm
Nước ngoài là nước người
Lửa cháy
Chẳng bỏng ta
Người lạ dần với người
Mỗi người đều bơ vơ
T.Q
Có thể bạn quan tâm
Khai thác tiềm năng du lịch quận Liên Chiểu thành phố Đà Nẵng - Huỳnh Thạch HàHương thảo – Thơ Bùi Công MinhHuyễn hoặc – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Em trách chi...- Nguyễn Nho KhiêmThời khắc diễn vai – Thơ Đinh Thị Như ThúyEm đi mà chẳng sang sông – Thơ Hồng ThiệnNghề đóng ghe thuyền truyền thống ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangTrà nguội - Truyện ngắn Nguyễn Thị LuyênVới con tầu mắc cạn - Đinh Thị Như ThúyTìm lại nửa mình – Thơ Đỗ Hướng