Đưa người – Thơ Ngân Vịnh
21.03.2019
Đưa người mà lại không đưa
Nhớ thương xa lắc ngày xưa nghe gần
lại mùa hoa cải vàng sân
phù sa lấm láp bưóc chân quản gì
Đưa người mà người không đi
Còn chi sông rộng, còn chi tháng ngày
ngả nào rủi, ngả nào may
con đò vẫn nhánh sông gầy thả neo
Đưa người chẳng có người theo
Bông lau phờ phạc dặm đèo chia đôi
ngoảnh sau ngoảnh trước mình tôi
vầng trăng chưa mọc chỗ ngồi mù sương.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Đạo Minh sư ở Hội An - Vũ Hoài AnChuông reo - Truyện ngắn Trần Đức TiếnNgày xưa cha tôi kể - Thơ Nguyễn Văn TámNúi thiêng - Nguyễn Văn Tám Cơn mơ – Thơ Nguyễn Minh HùngLội ngược – Thơ Nguyễn Hoàng SaVết xước trên cát - Truyện ngắn Nguyễn Bá HòaBốn Cái Ngu- Truyện ngắn Sơn Nam Miếu thờ trong đời sống làng xã của người Việt - Huỳnh Thạch HàCon ma da sau vườn - Truyện Nguyễn Ngọc Hoài Nam