Đưa người – Thơ Ngân Vịnh
21.03.2019
Đưa người mà lại không đưa
Nhớ thương xa lắc ngày xưa nghe gần
lại mùa hoa cải vàng sân
phù sa lấm láp bưóc chân quản gì
Đưa người mà người không đi
Còn chi sông rộng, còn chi tháng ngày
ngả nào rủi, ngả nào may
con đò vẫn nhánh sông gầy thả neo
Đưa người chẳng có người theo
Bông lau phờ phạc dặm đèo chia đôi
ngoảnh sau ngoảnh trước mình tôi
vầng trăng chưa mọc chỗ ngồi mù sương.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Giấc mơ tôi - Ngân VịnhTiếng rừng- Thơ Bùi Công Minh Trôi - Bùi Mỹ Hồng“Hai mươi bài thơ tình và một bản Tuyệt vọng ca” của Pablo NerudaKý ức sông Hàn - Nguyễn Thị Thu HiềnTheo chân người hành khất - Thơ của Nguyễn Minh Ngọc Trường ca: “Ngụ ngôn của người đãng trí” (trích) – Ngô KhaLiêu trai – Thơ Thanh TrắcRu cỏ - Thơ Trần Quang QuýÔng lão và con gà trống – Thơ Phạm Phát