Gió của đời anh – Thơ Bùi Công Minh
09.08.2016
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng.
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh.
Khi anh ở xa gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại.
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Chiếc lá - Đinh Thị Như ThúyMặn mà cái duyên vè Quảng –sênh sứa - Trương Đình Quang Tuồng - không chỉ là nghệ thuật sân khấu - Hồ Trung TúTiếng chuông trôi trên sông – Truyện ngắn Vũ HồngVậy là em đã về…- Thơ Lê Huy HạnhTản mạn về tiếng Quảng - Bùi Văn TiếngBài hát về mùa xuân thành phố - Thơ Bùi Công MinhỞ nơi đầu sóng - Minh SơnNhạc sĩ Văn Cao và ca khúc “Dưới ngọn cờ giải phóng” - Nguyễn Văn TámĐội hình - Thơ Lê Huy Hạnh