Gió của đời anh – Thơ Bùi Công Minh
09.08.2016
Cuối cùng không biết nói gì hơn
Anh muốn ví em là gió.
Khi yêu, trái tim anh để ngỏ
Gió mơn man anh những xúc động không cùng.
Có những lúc nghĩ suy phiền muộn
Những cơn gió vỗ về ấm lại lòng anh.
Khi anh ở xa gió bạt ngàn thương nhớ
Thổi qua bao đất rộng sông dài
Gom nỗi cách xa gần lại.
Cuối cùng không nói được gì hơn thế nữa
Anh muốn gọi em là gió của đời anh.
B.C.M
Có thể bạn quan tâm
Sân khấu – Thơ Nguyễn Văn TámBờ bãi riêng tôi – Thơ Nguyễn Nhã TiênChùm thơ của Lê Khánh Mai Vẹn nguyên Tổ quốc – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoKhí phách Trường Sa - Phạm Duy NghĩaHồn biển – Thơ Nguyễn Văn TámChiều cuối năm viếng mộ con - Thơ Nguyễn Ngọc HạnhLạc bước - Vũ Tuyết MâyMảnh ghép thâm tình – Truyện ngắn Huỳnh MaiGiấc mơ đi lạc – Thơ Nguyễn Hoàng Sa