Khi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân Vịnh
27.07.2016
Khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên bờ
chỉ còn những người đàn bà
và gió mặn
bước chân le te cá mắm
tiếng nói hòa tan con sóng sóng vỗ bờ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
đêm dần dần buông xuống
bầu trời những ngôi sao sáng
như mắt người đàn ông
những người đàn bà chiếu giường
khuya còn lăn qua, lăn lại
le lói ánh đèn chờ đợi
áo cơm đầy cả giấc mơ
khi những con thuyền đi biển khơi xa
trên cánh tay những người đàn bà
vẫn còn mùi mồ hôi chồng
và nụ cười thức trong bóng tối.
N.V
Có thể bạn quan tâm
Chiếc Nhẫn Ngọc – Truyện của Rabindranath Tagore Hoa lộc vừng - Thơ Ngân VịnhBài hát về mùa xuân thành phố - Thơ Bùi Công MinhThương làng - Nguyễn Hoàng SaAnh đâu – Thơ Cẩm LệTiếng khuya-Thơ Nguyễn Nhã TiênThơ Hà Duy Phương “Huyền thoại những cây cầu” - Phạm Thị Hải DươngTín ngưỡng thờ Bà Đại Càn của ngư dân Đà Nẵng - Huỳnh Thạch Hà Huyền thoại về đình rắn - Đặng Hoàng Thám