Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
09.02.2018
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt ngang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Giấc mơ – Truyện Ngô Phan LưuNgọn đèn đứng gác - Ký Viên Phúc QuânKhúc nhạc chiều - Thi Văn Hòn Kẽm Đá Dừng* - Thơ Lê Anh DũngTôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámMùa hè của tuổi thơ tôi - Vũ Ngọc GiaoPhát triển đội ngũ văn nghệ sĩ trẻ - vấn đề tiếp nối thế hệ - Bùi Văn TiếngChiều Đại Nội - Thơ Mai Hữu Phước Cuộc chơi – Thơ Anh TuấnVới con tầu mắc cạn – Thơ Đinh Thị Như Thúy