Một dòng thác khôn – Thơ Ngân Vịnh
29.09.2012
Tôi chạy tới dòng Mê Kông tràn bờ
đá lởm chởm răng cưa
thác Khôn ngang mặt
nước bắn tóe tung trắng bạc
mặt trời trưa ùng ục sôi
triệu năm nơi đây thử thách con người
ước mơ vượt lên cái chết
hun hút những xoáy nước cuộn tròn dốc ngược
một cánh chim
đâu đó một mái nhà
phút lặng yên tôi nhìn dòng sông xa
cảm giác con thuyền mỏng manh như chiếc lá
trước cả trăm thác đổ
không để cho người yếu bóng vía
vượt qua.
12-4-2010
Có thể bạn quan tâm
Buôn Krông-pa – Thơ Thanh QuếCổ Mân - Thơ Huỳnh Trương PhátMặn mà cái duyên vè Quảng –sênh sứa - Trương Đình Quang Không phải ai cũng có thể tồn tại sau khi rơi xuống - Đinh Thị Như ThúyTrong rừng Indiana – Thơ Mai Hữu PhướcNếu xứ sở dân ca không thấy biển? - Nguyễn Việt ChiếnThực trạng và giải pháp chăm sóc đời sống tinh thần văn nghệ sĩ cao tuổi - Bùi Văn TiếngMiền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngNgày ngắn – Thơ Thanh QuếĐộng và Tĩnh – Thơ Bùi Công Minh