Ngọn đèn mẹ - Thơ Lê Anh Dũng
30.08.2017
Hai mươi mốt năm chong ngọn đèn dầu
Chong mắt chong đêm mẹ ngồi canh gác
Làng Hồng Phước ngọn đèn không tắt
Những căn hầm trong lòng đất rung lên
Mẹ như ngọn đèn không tuổi không tên
Thắp đỏ - an toàn, tối đen - có địch
Nơi chốn đi về đặc công, du kích...
Ấp áp bồi hổi lòng mẹ, lòng dân
Giờ ít ai dùng ngọn đèn thời chiến tranh
Gian nhỏ bảo tàng, góc nhà truyền thống
Ai khêu lên một thời vinh quang?
Ai nhen lên thời hào hùng bi tráng?
Ngọn đèn mẹ hắt lên vầng sáng
Trong miệt mài thầm lặng thời gian.
L.A.D
Có thể bạn quan tâm
Cảm ơn – Truyện ngắn Thanh Quế Dăm ba hạnh phúc ngắn - Nguyễn Nho Thùy DươngChiều tĩnh lặng – Thơ Lê Hào Thơ tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngNhà ở của ngư dân ven biển Đà Nẵng xưa - Ngoc GiaoNhà thơ - Thanh QuếGò Nổi – Thơ Nguyễn Hoàng SaTruyện ngắn Thạch Lam - Từ góc nhìn thi phápKhúc hát của dòng sông - Truyện ngắn Nguyễn Quang ThiềuĐằng sau màu cỏ - Thơ Lê Văn Hiếu