Người đàn bà đẹp đi đâu? - Mai Hữu Phước
09.08.2019
Một hôm giật mình tự hỏi
Rằng:
Người đàn bà đẹp đi đâu?
Cái bóng trên tường nhỏ nhẻ
Đã đi về phía chân trời...
Chân trời là miền thi ca
Chân trời là miền cổ tích
Chân trời đầy ắp ước mơ
Những điều chưa bao giờ thật.
Người đàn bà đẹp ra đi
Con đường mênh mang phía trước
Lối mòn dưới chân đang bước
Chẳng bao giờ đến chân trời.
Chân trời là chốn Thiên Đường
(Có thể là nơi địa ngục)
Người đàn bà đẹp ở đó
Chân trời, nơi không có ta...
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Khêu ngọn đèn-Chùm truyện rất ngắn của Võ Anh MinhĐiệp khúc – Thơ Đinh Thị Như ThúyTrường ca: “Ngụ ngôn của người đãng trí” (trích) – Ngô KhaTản mạn nhân sự kiện Đà Nẵng đăng cai tổ chức Tuần lễ Cấp cao APEC 2017 - Bùi Văn TiếngMắt phù sa – Thơ Lê Anh Dũng Ngôi chùa trong tâm thức người dân Đà Nẵng - Đinh Thị TrangNhà văn quèn & đạo diễn lừng lanh - Trần Nhã Thụy Bão về - Truyện Nguyễn Hữu TàiNgày Y Moan ra đi – Thơ Bùi Công MinhVọng biển - Nguyễn Ngọc Phú