Như áng mây bay – Thơ Thùy Dương
09.01.2018
Một thời tóc xỏa bờ vai
chưa hong sợi nắng đã cài sương thu
là mây trắng bay phiêu du
ngang qua cửa sổ ngục tù tim anh
làm sao níu được mắt xanh
giữa dòng bể biết mong manh sóng người
đò em chở nắng về khơi
câu thơ đốt cháy nụ cười duyên ai
mái chèo lịm giữa đêm dài
con sông buồn chảy chia hai nhánh sầu
trăng tàn nghiêng bóng bờ dâu
áo thương gửi lại qua cầu gió bay...
T.D
Có thể bạn quan tâm
Vi vút cánh diều - Lê Huy HạnhĐeo kính xem phim mờ - Truyện ngắn của Mai HươngẤm dấu chân xưa – Thơ Nguyễn Hoàng SaBài thơ tháng Năm - Xuân Hiệu Và nàng đã thấy trăng – Truyện ngắn Vũ Thế ThượcTháng 12 năm 79 – Thơ Ngân VịnhMẹ vẫn chờ con – Thơ Võ Duy HòaCác cô gái Đài quan sát – Thơ Bùi Công MinhTừ núi Bài Thơ đến non thiêng Yên Tử - Tùy bút Nguyễn Nhã Tiên Lục bát tháng mười – Thơ Trần Khoái