Nón bài thơ tặng mẹ - Hồng Thiện
03.08.2016
Mẹ thường quen đội nón mê
quai buộc dây chuối đi về đồng xa
quanh năm chẳng biết lụa là
áo tơi một mảnh sương sa cuối làng
con thầm: con lớn, con sang
nón bài thơ Huế, sẽ mang tặng Người
và vuông áo tím một đôi
bù xưa, mẹ thiệt một thời làm dâu.
quanh quanh chưa bạc mái đầu,
con chưa kịp lớn đã rầu... mẹ ơi!
vẫn nón mê, vẫn áo tơi
vẫn thương con, vẫn... mà trời bắt đi
K.H.T
Có thể bạn quan tâm
Thả điều ước lên trời - Hoài ThươngChớm xuân - Truyện ngắn Kim HòaThơ tình Khương Hữu Dụng - Hồ Hoàng ThanhNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoMột gạch - Thanh Quế Nhẩm – Thơ Vũ Thị ThànhNhững mảnh ký ức – Truyện Phan Thị Thảo HạnhLặng đứng bên cầu – Thơ của Nguyễn Văn TuấnAnh đâu – Thơ Cẩm LệĐôi điều bày tỏ - Thơ Ngân Vịnh