Ông lão và con gà trống – Thơ Phạm Phát
01.03.2013
Có ông lão huyện Núi Thành
Lầm than một đời
Lều tranh một túp
Ngày nắng cầm bát đi, còn có ăn
Ngày mưa nằm co, khuấy cháo húp
Được đưa về Trại người già cô đơn
Mừng không biết để đâu cho hết
Từ nhỏ nay mới có người mời cơm
Gần tám mươi mới tập đi dép
Kì lạ sao
Mới mấy hôm đã nằng nặc đòi về?
- Nhớ con gà trống ngủ trên cây khế sau hè
Đêm nghe nó gáy thì biết mình còn sống
Rút từ tập: Đà Nẵng – Thơ 1997 - 2012
Có thể bạn quan tâm
Ẩm thực của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao, tục ngữ - Ngọc GiaoLỗi mùa – Thơ Nguyễn Hoàng SaBiến mất - Đinh Lê VũLời Vọng Nguyệt – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoGửi một người đàn bà xấu số - Thơ Bùi Công MinhChiều Ngũ Hành Sơn - Thơ Mai Hữu PhướcVáy cưới của cô dâu - Dill McLanĐường về miền Trung - Hoàng Khánh DuyẢo ảnh - Nguyễn Văn TámNếu xứ sở dân ca không thấy biển? - Nguyễn Việt Chiến