Ông lão và con gà trống – Thơ Phạm Phát
01.03.2013
Có ông lão huyện Núi Thành
Lầm than một đời
Lều tranh một túp
Ngày nắng cầm bát đi, còn có ăn
Ngày mưa nằm co, khuấy cháo húp
Được đưa về Trại người già cô đơn
Mừng không biết để đâu cho hết
Từ nhỏ nay mới có người mời cơm
Gần tám mươi mới tập đi dép
Kì lạ sao
Mới mấy hôm đã nằng nặc đòi về?
- Nhớ con gà trống ngủ trên cây khế sau hè
Đêm nghe nó gáy thì biết mình còn sống
Rút từ tập: Đà Nẵng – Thơ 1997 - 2012
Có thể bạn quan tâm
Khúc Theimai giữa Sài Gòn - Kiều MailyChiều cuối năm viếng mộ con - Thơ Nguyễn Ngọc HạnhNỗi nhớ trong Tây Tiến và Bên kia Sông Đuống - Nguyễn Minh HùngÝ nghĩa của những mô-típ trang trí trên đình, miếu ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangSự vận động của văn xuôi Việt Nam về đề tài đô thị - Bùi Như HảiTiếng mưa rơi trong đêm – Tản văn Ngô Phan LưuVẫn hót bài ca thê thảm - truyện Trần Thị TrườngVề thăm nội - Nguyễn Nho Thùy DươngMùa chân xa – Thơ Đỗ HướngBên tháp Chàm - Nguyễn Nho Khiêm