Thì thầm cao nguyên – Thơ Nguyễn Thị Anh Đào
10.11.2016
Nở muộn
Nhánh Quỳ vàng phố núi
hoang hoải nắng cuối mùa
thảo nguyên lao xao gió
phố thức
tôi giật mình
một tiếng chim vành khuyên
xé màn đêm tĩnh lặng
Dã quỳ ơi
Khoe sắc gì mà vàng đến cháy
cao nguyên chừng như không mùa
hơi thở gấp từ phía đại ngàn thức giấc
những mầm cây.
tôi tìm tôi trên phố đông người
chợt nhói tim vì mùa đã sang thu mà người còn ở lại
Dã quỳ ơi!
N.T.A.Đ
Có thể bạn quan tâm
Giếng Tiên - Truyện ngắn Vũ Trường Anh Cô giáo - Nguyễn Hoàng saBiển trắng - Nguyễn Văn TámKhói trắng - Lê QuânKhoảng lặng...Truyện ngắn của Nguyễn Lê Thùy Trang.Mặt trận - Ngân Vịnh Sáng mùng một uống trà với bạn - Phan Đình MinhChiếc lông ngỗng trời – Truyện Trần Đức TiếnKhêu ngọn đèn-Chùm truyện rất ngắn của Võ Anh MinhTiếng đêm – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương