Trăng bến Giằng – Thơ Nguyễn Văn Tám
04.03.2019
Mình ở miền xuôi lên
Gặp trăng Giằng ướt quá
Ngỡ như rằm tháng hạ
Ngỡ đất trời sang giêng
Ta vào hội đi em
Tay ai cầm như lửa
Mắt ai cười như men
Rượu rót tràn theo trăng
Bập bùng và cuống quýt
Nướng cá trong ống bương
Thơm đầu rừng cuối suối
Những con trằn, con niên
Lêu lêu lêu tù lêu
Vọng xa ba trái núi
Vọng xa tiếng cồng chiêng
Ai ngập ngừng bên suối
Ta vào hội đi em
Trăng Giằng xanh ướt quá
Đêm Giằng trời nghiêng ngả
Ta đang lạc lối về
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Mùa thu khác - Thanh QuếNgôi nhà xinh đẹp – Truyện Nguyễn Thanh TuấnQuà của cha - Tản mạn Nguyên LêChỉ khuôn mặt đó - Thơ Đinh Thị Như ThúyNgọn roi và ký ức – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoCon Rắn - Truyện ngắn Sơn NamDòng sông quê vẫn ru giấc ngủ các chị, các anh – Thanh QuếNghề đóng ghe thuyền truyền thống ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangChúng tôi làm báo văn nghệ giải phóng Trung Trung bộ - Đông San VĩTu My nam tử - Truyện ngắn Đỗ Nhựt Thư