Về Tam Hải – Thơ Nguyễn Văn Tám
21.08.2015
Bốn bề là trời
Bốn bề là nước
Tam Hải chòng chành neo tạm để ra khơi
Gió hát không rõ lời
Bạt ngàn phi lao
Sóng trườn đá tím
Biển thở nồng và ấm
Trời đất giao nhau đối thoại những gì
Đêm Tam Hải chao chao
Trăng từ biển nhô lên chậm chậm
Dừa khỏa tay bơi nhẹ trong lời ru của sóng
Trẻ con đã ngủ lâu rồi
Còn lại gió
Gió ghé sát thềm nhà thì thầm to nhỏ
Vẫn điệp khúc muôn đời: biển xanh
Trời thả xuống chùm san hô
Như bàn tay xòe ra phía biển
Bàng bạc Tam Giang, bồng bềnh Tam Hải
Hoàng hôn loạng choạng chảy thành dòng
Bóng thuyền ai nhòe nhoẹt bên kia sông
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Dấu chân - Thơ Nguyễn Minh HùngLời người làm chứng - Đoàn Ngọc ThànhMù tăm – Truyện Trần Đức TiếnĐá đỏ - Phan Xuân Hậu.Đôi điều bày tỏ - Thơ Ngân VịnhNgười tình của bố - Truyện ngắn Phương QuýDấu lặng – Thơ Đỗ Như Thuần Có một hôm nay, là như thế - Đinh Anh ThưKhúc quê - Thơ Nguyễn Nhã TiênTrở về - Thơ Bùi Công Minh