Xin được yên – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
11.10.2016
Em đã xa dòng sông mát trong
Chiếc xe thời gian chở em đi về phía gió thổi
bụi mù giăng lối
âm ỉ lời cỏ cây
trên con đường mờ khuyết
thực hư...
phía nào cũng in hằn dấu buốt
dẫu biết
hương rạ cuối mùa còn quyện hơi vụ gặt
nhưng xin
trăng đừng về xua cổng nhớ
để yên chút tình đã xa.
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Ngẫu hứng với Thu Bồn - Nguyễn Nhã TiênLời ru về giọt sương – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngEm xa – Thơ của Lê Huy Hạnh Ảo ảnh – Thơ Nguyễn Văn TámTín ngưỡng thờ Bà Đại Càn của ngư dân Đà Nẵng - Huỳnh Thạch Hà Người về hưu – Thơ Thanh QuếCậu bé của MưaNgười sót lại của rừng cười - Truyện Võ Thị HảoTiếng chuông chiều-Truyện ngắn Trí ThanhNgười đàn bà mơ-Thơ Đoàn Minh Châu