Biển đêm - Trần Trình Lãm
29.10.2019
Sóng tựa vào đêm tự tình
Những gót chân người đã vắng
Một mình biển lạnh
Vẫn ngàn đời thuỷ chung
Khát bình minh đến cháy lòng
Ai trở lại bên bờ gội nắng
Những ngực trần căng nhuộm
Mắt người tình đong đưa
Rồi gót mềm sẽ đi qua
Những nụ hôn sẽ đi qua
Lời tự tình còn lại
Chỉ là gió với biển đêm nhạt nhoà./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
Cái duyên với người miền biển - Trung Trung ĐỉnhLụa – Truyện Trần Văn Anh về xanh cùng hoa lá - Thơ Võ Kim NgânKhoảnh khắc - Vỵ Tế Người Đà Nẵng với bán đảo Sơn Trà - Bùi Văn Tiếngmột lần thôi - Nguyễn nhã TiênKiên trung - Truyện ngắn Trầm Nguyên Ý AnhVợ người taKhi mùa đông gõ cửa – Huỳnh Viết TưCầu vồng hai săc - Nguyễn Thị Anh Đào