Biển đêm - Trần Trình Lãm
29.10.2019
Sóng tựa vào đêm tự tình
Những gót chân người đã vắng
Một mình biển lạnh
Vẫn ngàn đời thuỷ chung
Khát bình minh đến cháy lòng
Ai trở lại bên bờ gội nắng
Những ngực trần căng nhuộm
Mắt người tình đong đưa
Rồi gót mềm sẽ đi qua
Những nụ hôn sẽ đi qua
Lời tự tình còn lại
Chỉ là gió với biển đêm nhạt nhoà./.
T.T.L
Có thể bạn quan tâm
ĐÀ NẴNG - Điểm sáng trên bản đồ du lịch Đông Nam Á - Trần Trung SángBóng hoàng hôn – Thơ Nguyễn Hoàng SaMảnh ghép thâm tình – Truyện ngắn Huỳnh MaiTổ quốc là hơi thở cần cho mỗi trái tim - Lương Đình KhoaĐà Nẵng Đà Nẵng – Tạp bút Văn Công HùngKhông phải lúc này để tặng hoa cho em - Nguyễn Đức DũngỪ thì em cứ xa - Thơ Ngân VịnhĐọc thơ bạn giữa rừng – Thơ Nguyễn Văn TámTướng về làng – Thơ Lê Anh DũngTruyện ngắn Thạch Lam - Từ góc nhìn thi pháp