Cái duyên - Thơ của Tạ Đình Chiến
03.02.2012
“ Còn duyên kẻ đón người đưa“
“ Hết duyên đi sớm về trưa một mình…”“
“ Cái duyên có tự bao giờ“
“ Để người con gái tôn thờ xưa nay“
Hương đồng gió thoảng heo may
Duyên như cánh bướm đắm say lòng người!
Ẩn trong ánh mắt nụ cười
Lời ăn, tiếng nói…duyên trời phú cho
Duyên thời xuân sắc ngây thơ
Theo người phụ nữ bạc phơ mái đầu
Tuổi nào, duyên nấy…lắng sâu
Duyên còn hay mất bởi câu giữ mình
Sống sao trọn nghĩa vẹn tình
Cái duyên còn mãi với mình thủy chung…!
Có thể bạn quan tâm
Rồi tan dần rồi sinh sôi - Nguyễn Minh HùngLớp lãng quên – Thơ Bùi Mỹ HồngChiều - ta và bóng – Thơ Hoài BảoChiếc ghế - Thơ Thanh QuếGió xanh - Truyện ngắn Phạm Duy NghĩaTổ quốc trong tôi – Thơ Trần Gia TháiCŨNG MỘT CON NGƯỜI... Thơ Lê Đắc ThanhChuyến tàu cuối - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngGiấc mơ tôi - Ngân VịnhGửi chiều cho anh – Thơ Phương Lan