Chiều – Thơ Nguyễn Phương Liên
10.09.2017
Em ngồi
nhặt
ánh nắng chiều
Nhạt nhòa
sưởi ấm
bao điều vu vơ
Em ngồi
đếm
mấy vần thơ
Chiều nghiêng
bóng đổ
ngẩn ngơ em ngồi
Cánh diều
chở gió về xuôi
Chiều nao nao nhớ
cái hồi tí teo
Chợ quê
bóng ngả sang chiều
Bờ đê
ngóng mẹ
bao điều nhớ ghi
Vẫn chiều
chẳng khác mọi khi
Mà sao
đôi mắt
hàng mi ướt đầm.
N.P.L
Có thể bạn quan tâm
Nơi phòng đợi – Thơ Thanh QuếNhớ cây rơm vàng trước ngõ - Trần Nguyên HạnhQuà của cha - Tản mạn Nguyên LêDư dật bất an - Tản văn Phạm Thị Hải DươngTín ngưỡng thờ cúng cá Ông ở làng Nam Ô - Huỳnh Thạch HàXóm cũ dân về - Thơ Thanh QuếHoa cải vàng bay – Thơ Mai Hữu PhướcNhà văn Bùi Công DụngĐêm ở làng – Thơ Quang QuýTu My nam tử - Truyện ngắn Đỗ Nhựt Thư