Có một chiều Vũng Rô – Thơ Lê Anh Dũng
11.05.2017
Trong bao chiều thương nhớ
Có một chiều Vũng Rô
Nghe mặn mòi khơi mở
Những bóng thuyền nhấp nhô
Chạnh nhớ “ Tàu không số”
Chạnh thương từng núi sông
Qua một thời giông tố
Đến chân trời mênh mông
Núi Đá Bia trông chồng
Đèo Cả trầm bâng khuâng
Hồn chinh nhân phiêu bồng
Chạnh thương người thương thân
Ta tìm nhau bao chiều
Về chiến trường năm xưa
Sương giăng mờ cỏ ứa
Níu bến bờ liêu xiêu
Tháng 5 năm 2016
L. A. D
Có thể bạn quan tâm
Trăng lưỡi liềm - Hàn Thủy GiangNgôi chùa trong tâm thức người dân Đà Nẵng - Đinh Thị TrangThuyền buồm làng đảo - Tiến Luận Hồn biển – Thơ Nguyễn Văn TámĐường ta đi dài theo đất nước - Nguyễn Thị Thu SươngKhi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân VịnhCon thiên nga đen lẻ bạn - Hồ Việt KhuêTrò chuyện với súng Thần công trong thành Điện Hải – Thơ Mai Hữu PhướcKhói biên cương - Lê Quang TrạngChuyện anh tôi - Truyện ngắn Trần Nguyên Hậu