Cõi riêng nhạc Trịnh – Thơ Võ Duy Hòa
06.09.2018
Phiêu diêu cùng chiếc ghế mây
Một cây đàn với ngất ngây tơ lòng
Dặm trường nếm trải long đong
Vờn theo mây gió ngóng mong bóng hồng
Vẳng lên tiếng vọng hư không
Từ trong cát bụi mênh mông suối đàn
Lặng trong câu hát chứa chan
Còn riêng mãi mãi miên man cõi tình.
V.D.H
Có thể bạn quan tâm
Thời xưa gió thổi về - Thơ Nguyễn Nhã TiênĐêm Trung Thu – Truyện ngắn Huỳnh MaiLít, người gác chắn can đảm - Truyện ngắn Ma Văn KhángBão đời - Đoàn Trọng HảiDạo khúc – Thơ Quang TấnDấu chân người lính biển – Thơ Mai Hữu PhướcLội vào tháng muộn – Thơ Nguyễn Hoàng SaTrở về - Nguyễn NgaGhi vội ở Viêng Chăn – Thơ Bùi Công MinhChợt riêng mình - Thơ Nguyên Hoàng