Hồn biển – Thơ Nguyễn Văn Tám
19.06.2016
Các anh đang ở đâu giữa lòng biển khơi
Nghĩa trang quê nhà vẫn ghi tuổi tên, nhưng là những nấm mộ gió
Các anh bây giờ đã trở thành người thiên cổ
Đất nước mình giặc giã có bao giờ bình yên?
Các anh nằm lại giữa lòng biển mênh mông
Bên đảo Gạc Ma, ôm nhau thành vòng tròn, giữa lá cờ Tổ quốc
Vòng hoa người, những vòng tay xiết chặt
Làn đạn quân thù xả xuống, máu nhuộm đỏ biển Đông
Không thấy các anh, chỉ thấy hồn vẫn quẩn quanh
Đang dựng lên những núi sóng cao nghìn thước
Sẽ dìm sâu bè lũ quân xâm lược
Khi chạm đến tận cùng lòng kiên nhẫn Tổ quốc ta.
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Ừ thì em cứ xa - Thơ Ngân VịnhEm - Truyện ngắn của Lê ĐìnhBài hát về mùa xuân thành phố - Thơ Bùi Công MinhRẽ sóng - Tản văn Nguyễn Thị Anh ĐàoMười năm - Thơ Đinh Thị Như ThúyKý ức xanh – Thơ Đinh Lê Vũ Nước mắt hình ngọn lửa - Phát DươngHạnh phúc – Thơ Tất HanhLời nhắn gửi từ biển - Bùi Công MinhKhát vọng tận hiến trong tranh Duy Ninh - Nguyễn Thị Anh Đào