Khoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như Thúy
25.02.2016
Một mình với bóng đêm
Tôi nghe tôi nồng nàn hơi thở
Tôi cảm nhận
nỗi buồn là một phần không thể thiếu
của cuộc đời tôi
Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
đưa tôi bay lên bầu trời đầy sao và lửa
Một mình với bóng đêm
Vụng về đếm tiếng chuông ngân trong ngực
Tôi ngoảnh tìm tôi của ngày đã mất
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Xa xăm giọng hát – Thơ Bùi Công MinhCảm hứng đêm trăng – Thơ Nguyễn Văn TámSen băng – Nguyễn Linh KhiếuCó một lần - Thanh QuếChiều - ta và bóng – Thơ Hoài BảoMưa rào tháng Ba và nàng Bân - Đào Phi CườngHồn thu – Thơ Tiến TuấtNhà ngoại tôi trăng lên – Thơ NGUYỄN GIÚPTrong tĩnh lặng – Thơ Lê Anh DũngMây tan - Lê Thị Diễm