Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang

lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Anh đâu – Thơ Cẩm LệChiều Đại Nội - Thơ Mai Hữu Phước Thở - Thơ Trần TuấnMiếu Ông Chài di sản văn hóa ở Ngũ Hành Sơn - Đinh Thị TrangNgười Láng Giềng Xinh Đẹp – Truyện ngắn Rabindranath Tagore Rong rêu phận người – Thơ Nguyễn An BìnhChồi biếc - Truyện ngắn Nguyễn Nhật AnhTrái quả ngọt ngào – Truyện Nguyễn Nhã Tiên Tản mạn về sông – Nguyễn Văn TámChị Hai