Lòng trôi Tràng An – Thơ Quốc Sinh
01.12.2016
mênh mông
thinh lặng thiên nhiên
dòng
mênh mông nước
nối liền mênh mông
đỉnh xanh dựng tiếp đỉnh xanh
thuyền
đi một chiếc mà thành
thênh thang
lòng tôi
trôi
giữa Tràng An
trong non nước đổ trăm ngàn niềm thiêng
bao nhiêu
thinh lặng thiên nhiên
xưa
bao nhiêu
khói về miền sương
nay.
Q.S
Có thể bạn quan tâm
Hoa niên trên trời - Phạm Thị Hải DươngCô gái màu hồng – Truyện ngắn ĐỖ ĐỨC ANHLang thang với Đà thành - Ngô Phú ThiệnĐiều còn lại – Thơ Bùi Mỹ HồngThơ Nguyễn Quang HưngĐêm buồn bỏ lại – Thơ Hoa NípNhật ký của xe đạp – Truyện Nguyễn Ngân HàMai Bá Ấn - Con sông Trầu lờ lợ nước chè hai...Tương tư và tình yêu – Thơ Anh TuấnHai người bạn - Truyện ngắn Thanh Quế