Mẹ ru tôi lớn thành người – Thơ Trần Anh Thuận
11.04.2016
Mẹ tôi
Gánh gieo neo nhọc nhằn
Oằn lưng trên ruộng
Dầm bùn vàng suộm móng chân
Mong có hạt cơm ấm bụng…
Mẹ bới trên đồng
Kiếm tìm con ốc con cua
Mót từng lá mồng tơi, ngọn rau…
Vì chồng, vì con
Tháng ba ngày tám tảo tần
Mòn vai gánh cạn gian truân cuộc đời!
Mẹ ru tôi lớn thành người
Rồi lại ru cháu chơi vơi cánh cò
T.A.T
Có thể bạn quan tâm
Trời đói chim – Thơ Nguyễn Thị Ánh Huỳnh Mười năm – Thơ Đinh Thị Như Thúy Nửa lời ca dao – Thơ Tất LâmHình tượng con gà trong các nền văn hóa - Đinh Thị TrangSuối tre – Truyện ngắn Thanh QuếQuận Hải Châu - Tìm hương trong ký ức - Bùi Văn TiếngChuyện hai người bạn nghiện thuốc lá-Truyện ngắn của Lưu Trùng DươngCơn giông Trằm - Tản văn Lê Vũ Trường GiangCon rùa tai đỏ - Truyện ngắn Lê Sĩ ĐồngĐợi chờ - Nguyễn Nho Khiêm