Mười năm – Thơ Đinh Thị Như Thúy
03.06.2017
Thật không dễ đi vào nỗi nhớ của một người
rồi tồn tại như một khối u
chúng ta đã có đôi niềm vui
giữa thật nhiều trốn chạy
đỉnh núi kia là nơi ta hứa sẽ đến.
Thật không dễ đi ra khỏi ký ức của một người
những di căn bên trong nhan sắc
cái chết nằm kề
chúng ta đã thật giống nhau
khi đốt cháy xác thân mình
cho một điều dường như vô ích.
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Lỡ chuyến đò chiều – Thơ Tú AnhThử nghiệm – Truyện ngắn Nguyễn Thị Thu SươngBến Hồ Dâu – Thơ Trọng VượngChênh vênh - Thơ TÓC NGUYỆTRừng Ô Rô – Thơ Ngân VịnhTiếng gọi ban mai – Thơ Thuận TìnhBầy chim đang bay - Thơ Đinh Công ThủyGửi người làm bảo tàng Cội Nguồn - Thơ Bùi Công MinhTiếng khuya – Thơ Nguyễn Nhã TiênThơ Huỳnh Minh Tâm