Mười năm – Thơ Đinh Thị Như Thúy
03.06.2017
Thật không dễ đi vào nỗi nhớ của một người
rồi tồn tại như một khối u
chúng ta đã có đôi niềm vui
giữa thật nhiều trốn chạy
đỉnh núi kia là nơi ta hứa sẽ đến.
Thật không dễ đi ra khỏi ký ức của một người
những di căn bên trong nhan sắc
cái chết nằm kề
chúng ta đã thật giống nhau
khi đốt cháy xác thân mình
cho một điều dường như vô ích.
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Rồi tan dần rồi sinh sôi - Nguyễn Minh HùngBóng một người - Thơ Ngân VịnhThiên thần nhỏ áo xanh - Truyện ngắn Trần Đức TiếnDharamsala- xứ sở bình yên - Nguyễn Nhã TiênSự bí ẩn của yên lặng - Huỳnh Minh TâmNói với cơn đau – Thơ Bùi Mỹ HồngKhông đề - Thanh TúNgược miền hoa ban - Tú AnhHội An – Thơ Bùi Công MinhNgỡ ngàng – Thơ Nguyễn Hoàng Sa