Nói với cơn đau – Thơ Bùi Mỹ Hồng
02.08.2018
Tay ôm ngực
bắt đầu vào cuộc cãi vã với đêm
từng cơn ho không đầu không cuối
nhào nặn tôi trên chiếc giường nệm lã – nhàu
Cố nén vụn vỡ
khẽ vẽ lại nhịp tim nứt
theo chiều lõa thể của vết thương
Xâu vội sợi chỉ Buồn vui vào cây kim Tê Dại
thêu phết trên tường
chiếc bóng ăn dở cơn đau
trước khi nỗi đau trưởng thành
Buông ngực
dằn nửa đêm còn lại
bằng viên thuốc ngủ hình chữ thập
khi ngày đến
kịp che bớt khuôn mặt của ngày cũ chưa thay
B.M.H
Có thể bạn quan tâm
Vắng – Thơ Bùi Công MinhNgười lạ - Hoàng ThiBảo tàng Chăm và ký ức tuổi thơ tôi – Bùi Văn TiếngVề quê - Y NguyênMùa xuân – Thơ Lê Huy HạnhTrương Đăng Dung từ đời sống qua khoa học đến nghệ thuật – Nguyễn Thanh TuấnNhịp rơi – Thơ Nguyễn Hoàng SaEm từ biển mặn – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngMÊNH MANG HÒN KẼM ĐÁ DỪNG - Tùy bút Nguyễn Nhã TiênLá đơn tình nguyện – Truyện ngắn của Chu Cẩm Phong