Nẻo gió mây – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
13.10.2016
Người đi
lạc nẻo gió mây
Bỏ con sóng vỗ phía này vu vơ
Tay buồn
rứt lá đề thơ
Lá chìm về cõi xa mờ mịt xa
Với tay hứng hạt sương sa
Sương chừng lơ lửng - hồn ta thẫn thờ
Đêm nằm
chạm bóng câu thơ
Còn gì đâu chút ước mơ nhạt nhàu
Ôm chiều qua
ngỡ chiều sau
Hình như ai thả bóng ngày vào đêm
Chuyện tình
lạc giữa nhớ quên
Gió chiều lệch nắng mù tênh nẻo người
Ta ngồi
Gom nhặt buồn vui
Đốt lên rải khói tím trời heo may
Lòng vòng sợi khói lắt lay
Hình như ai đó xòe tay che trời ...
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Những hạt mưa rào - Ngân VịnhNói với con - Phạm Doanh Nói với cơn đau – Thơ Bùi Mỹ HồngGiấc mơ sông - Nguyễn Minh HùngNgười sót lại của rừng cười - Truyện Võ Thị HảoNgày Y Moan ra đi – Thơ Bùi Công MinhĐó có phải là xứ sở của hoa thiên điểu? - Thơ Đinh Thị Như ThúyHuyền thoại buổi chiều xanh – Thơ Phan Bùi Bảo ThiNhà thơ - Thanh QuếVẫn những chân trời – Thơ Trần Kim Hoa