Vá nửa trăng khuya – Thơ Trần Hồng Xuân
07.05.2017
Đêm ngồỉ vá nửa trăng khuya
Kịp soi vầng sáng người xa xưa về
Vá luôn nửa mảnh duyên thề
Ai quên bỏ lại ven đê chạnh lòng!
Mùa lên thả gió buồn trông
Thương con diều vướng... chiều không tay rời
Chùng căng sợi nhớ đầy vơi
Đừng ai nhắc lại để rồi thoáng bay
Đẩm chiều ướt mắt tôi cay
Chợt quên, chợt nhớ bàn tay xưa cầm
Tôi đem vá mảnh tim bầm
Vá mùa dang dở âm thầm nhớ ai.
T.H.X
Có thể bạn quan tâm
Sự vận động của văn xuôi Việt Nam về đề tài đô thị - Bùi Như HảiỞ vách ngăn cuối cùng - Nguyễn Thị Anh ĐàoNơi đồng đội tôi nằm – Thơ Tiến TuấtThơ dâng mẹ – Thơ Nguyễn Hoàng SaChùm thơ của Lê Khánh MaiBên bậu cửa – Thơ Thanh QuếEm trả cho đời sự dịu dàng thẳm sâu…-Thơ của Đào Nguyên Thảo Rồi tan dần rồi sinh sôi - Nguyễn Minh HùngGiàn mướp đắng - Mỹ AnVề Mỹ Sơn, nhớ Kazik* - Thơ Bùi Công Minh