Rượu ủ kín vò – Thơ Ngân Vịnh
11.11.2015
Rượu ủ kín trong vò
qua bao mưa thu sấm rền
những mùa hè bỏ đi
những bông hồng tàn phai lần lượt
và lá vàng rơi rơi lấp lánh
Rượu ủ kín trong vò
nơi góc tối tăm nhất thế gian này
nơi mạng nhện chăng chằng chịt đêm dài
nơi chỉ có gián bò chuột rúc
Rượu ủ kín trong vò
rồi đến lúc
thắp sáng lòng bạn hiền và ta
thắp sáng phố cũ sông xưa
gió thổi bồng bềnh con thuyền trăng khuyết
N.V
Có thể bạn quan tâm
Bờ bãi riêng tôi – Thơ Nguyễn Nhã TiênLại có một ngày vui đáo để - Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngMai Bá Ấn - Con sông Trầu lờ lợ nước chè hai...Trên sân ga – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngXé bão – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoChiếc khăn xanh trên cửa sổ - Truyện ngắn Đỗ Trung LaiXin đừng bao giờ quên – Thơ của Dũng HiệpQuãng vắng – Thơ Nguyễn Nhã Tiên Tôi - Người Đà Nẵng - Thơ Nguyễn Văn TámLời người làm chứng - Đoàn Ngọc Thành