Rượu ủ kín vò – Thơ Ngân Vịnh
11.11.2015
Rượu ủ kín trong vò
qua bao mưa thu sấm rền
những mùa hè bỏ đi
những bông hồng tàn phai lần lượt
và lá vàng rơi rơi lấp lánh
Rượu ủ kín trong vò
nơi góc tối tăm nhất thế gian này
nơi mạng nhện chăng chằng chịt đêm dài
nơi chỉ có gián bò chuột rúc
Rượu ủ kín trong vò
rồi đến lúc
thắp sáng lòng bạn hiền và ta
thắp sáng phố cũ sông xưa
gió thổi bồng bềnh con thuyền trăng khuyết
N.V
Có thể bạn quan tâm
Trước tượng đài mẹ Thứ - Thơ Xuân TiếuĐêm ấm áp - Truyện ngắn Hồ Việt Khuê Suối tre – Truyện ngắn Thanh QuếChuyện ghi ở Trường Sa - Văn Công HùngThét vào không gian – Thơ Bùi Mỹ HồngHình tượng chó trong văn hóa Việt - Nguyễn Ngọc GiaoLãng mạn với sông Hương - Thơ Nguyễn Nhã TiênNhững bài thơ hay và ý nghĩa mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 Mưa tháng tám – Thơ Thy MinhHồn biển – Thơ Nguyễn Văn Tám