Ngựa giả, ngựa thật - Mai Hữu Phước
24.05.2019
Con nhỏ, ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi
Lớn lên con phi ngựa thật
Con đi khắp bốn phương trời.
Cái thời ríu ra ríu rít
Xa dần trong chốn bình yên
Ba mẹ chắp cho đôi cánh
Con bay ước mơ thần tiên.
Những lúc, ba ngồi một mình
Với bao nghĩ suy lẩn thẩn
Chao ôi, cái thời lận đận
Nhọc nhằn cũng lắm niềm vui.
Đông qua, xuân về chạm cửa
Ngựa ba nghe đã mệt rồi
Nhớ khi ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi…
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Về với Phú Ninh như về với người tình - Trần Nguyên HạnhTản mạn chiều đông - Lê Huy HòaTuổi bốn mươi – Thơ Hoàng Hoa“Làm người tử tế, Dễ không?” – Bùi Văn TiếngHuyền thoại buổi chiều xanh – Thơ Phan Bùi Bảo ThiCà phê Trầm - Trần Đức TiếnMùa hoa cỏ lau - Truyện ngắn Phùng Kim HươngBiển một màu - Nguyễn Như BáNhững hạt mưa rào - Ngân VịnhBến xưa – Thơ Trọng Quyết