Ngựa giả, ngựa thật - Mai Hữu Phước
24.05.2019
Con nhỏ, ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi
Lớn lên con phi ngựa thật
Con đi khắp bốn phương trời.
Cái thời ríu ra ríu rít
Xa dần trong chốn bình yên
Ba mẹ chắp cho đôi cánh
Con bay ước mơ thần tiên.
Những lúc, ba ngồi một mình
Với bao nghĩ suy lẩn thẩn
Chao ôi, cái thời lận đận
Nhọc nhằn cũng lắm niềm vui.
Đông qua, xuân về chạm cửa
Ngựa ba nghe đã mệt rồi
Nhớ khi ba làm ngựa giả
Con trèo con cưỡi con chơi…
M.H.P
Có thể bạn quan tâm
Mái nhà tranh - Dương Văn BảyChiếc lá hình giọt lệ - Truyện ngắn Quế HươngGiữa trơ trụi - Bùi Công MinhVề Tam Hải – Thơ Nguyễn Văn TámNói với cơn đau – Thơ Bùi Mỹ HồngTrước tượng đài mẹ Thứ - Thơ Xuân TiếuMột vị trí buổi chiềuCánh diều tuổi thơ - Trần Nguyên HạnhGửi một người đàn bà xấu sốĐổi mới tư duy tiểu thuyết