Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Nỗi nhớ - Thơ Nguyễn Văn TámNhà em bên kia sông – Thơ Nguyễn Nhã TiênTiếng sóng rất gần - Truyện ngắn của Phan Cung ViệtTháng năm tháng mười – Thơ Nguyễn Nho Thuỳ DươngĐàn bà – Thơ Ngân VịnhNếu Thượng đế chơi trò rung chuông – Trần Nhã ThụyTín ngưỡng thờ thần Đất - Đinh Thị TrangCột mốc thời gian – Thơ Nguyễn Đông NhậtĐọc thơ bạn giữa rừng – Thơ Nguyễn Văn TámPháo hoa sông Hàn thăng hoa – Thơ Lê Anh Dũng