Những cánh diều – Thơ Nguyễn Văn Tám
26.05.2018
Những chiếc diều bằng giấy
Trẻ con thả lên trời
Đứt dây diều nằm lại
Giữa vòm cây chơi vơi
Tôi đứng nhìn diều giấy
Trắng phau giữa vòm xanh
Nhìn diều mà thương lạ
Một nỗi buồn mông mênh…
- Thiếu gió, diều nằm lại?
- Đứt dây, rơi nửa chừng?
Trẻ con giờ đâu mất
Người lớn qua dửng dưng?!
N.V.T
Có thể bạn quan tâm
Về miền ngược gió - Thơ Nguyễn Hoàng SaVề Ngũ Hành Sơn - Lê Xuân CừLên núi Dục Thúy tìm dấu xưa – Thơ Mai Hữu PhướcChiều nghĩa trang lặng gió - Thơ Phạm Minh Tâm Thắp mặt trời Xuân - Minh ĐanĐiều còn lại – Thơ Bùi Mỹ HồngCái chức và vợ - Truyện ngắn Bích NgânCó một ngày - Thơ Nguyễn Ngọc HạnhCuộc chơi – Thơ Anh TuấnMuối – Thơ Cẩm Lệ