Phố đổi thay – Thơ Đoàn Minh Châu
29.03.2016
Thật ra, ta chẳng đợi điều gì
Một ngày trống lạ
mưa chợt tạnh
ngày ráo hoảnh trước cơn bão sắp tới
có lẽ những đổi thay cần báo trước
bằng gió bằng lá bay bằng màu nước sông Hàn sáng nay đã chuyển màu đỏ sẫm
Ly café và góc ngồi một mình không ngại sự soi mói
bão cứ chập chờn trước mắt
cơn đau nhức nhối vờn quanh đầu
thành phố rũ áo sương
sáng nay
ta quên mặc áo ấm
Lẽ nào những ước vọng không xác định nổi
cũng nhiều như những thất vọng nhỏ nhặt về những điều vụn vặt
bao quanh bởi núi và sông Hàn đục ngầu mùa lũ
những ý nghĩ bé lại
những thân quen và yêu thương bỗng trở nên lạ lẫm
từ sự hững hờ nhói ngực
trì nặng trong đầu
cơn bão nào có thể thổi tan
Mùa này
phố đổi thay nhiều quá
Đ.M.C
Có thể bạn quan tâm
Vọng biển - Nguyễn Ngọc PhúTiếng khuya - Nguyễn Nhã TiênTrở lại đoạn kết Truyện Kiều - Nguyễn Minh HùngNhặt nắng – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngXa xăm giọng hát – Thơ Bùi Công MinhKhuyết một vầng trăng – Thơ Lê Huy HạnhLễ cưới của người Cơtu - Đỗ Thanh TânKhi thế giới mở ra – Thơ của Thanh quếTiếng gọi – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoCâu chuyện Đà Nẵng - Thái Bá Lợi