Rừng mặn – Thơ Nguyễn Nho Khiêm
11.12.2012
Muối
hạt ngọc của biển
dâng người.
vùng cao một thời khốc liệt
đốt cỏ tranh thay muối
biển xa cồn cào sóng
khôn nguôi!
em gái Cà Tu mười chín tuổi
nằm lại bên đồi gùi muối trắng
nay tìm lại được em
muối thấm vào lòng đất.
thăm lại vùng cao
muối tinh khiết về đầy từng bếp
miệng tôi bỗng nhạt
khi mắt rừng hoang lạnh người xưa.
NNK
Có thể bạn quan tâm
Nhặt nắng – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngKhi những con thuyền đi biển – Thơ Ngân VịnhĐâu phải đi xa - Lê huy HạnhMẹ gọi - Thơ Lê Huy HạnhChiếc khăn xanh trên cửa sổ - Truyện ngắn Đỗ Trung LaiVua Thủy Tề là con rể làng tớ - Truyện Trần Đức TiếnNghìn năm vàng dấu cát – Văn Thành LêBất chợt ... mùa đông - Ngô Liên HươngGhi ở Cà Mau – Thơ Bùi Công MinhNgày vắng – Thơ Nguyễn Minh Hùng