Rừng mặn – Thơ Nguyễn Nho Khiêm
11.12.2012
Muối
hạt ngọc của biển
dâng người.
vùng cao một thời khốc liệt
đốt cỏ tranh thay muối
biển xa cồn cào sóng
khôn nguôi!
em gái Cà Tu mười chín tuổi
nằm lại bên đồi gùi muối trắng
nay tìm lại được em
muối thấm vào lòng đất.
thăm lại vùng cao
muối tinh khiết về đầy từng bếp
miệng tôi bỗng nhạt
khi mắt rừng hoang lạnh người xưa.
NNK
Có thể bạn quan tâm
Sau cơn mưa - Thơ Vũ Thiên KiềuNgày Mới Yêu - Thơ của Bùi Kim Anh Thơ Trần SangTrước nhà em sông Vu Gia – Thơ Thanh QuếNhớ mùa hoa ven sông - Lê Ngọc NamTuổi bốn mươi – Thơ Hoàng HoaChọi trâu – Truyện ngắn Đình KínhBa ơi, mai con về thăm ngoại - D.Thanh VânKý ức sông Hàn - Nguyễn Thị Thu HiềnTuyến đường sắt Đà Nẵng - Hội An trong lịch sử - Vũ Hoài An