Sông Lô – Thơ Đinh Thị Như Thúy
10.08.2015
Bạn viết về sương về khói
Nhắc tôi nhớ nhiều sông Lô
Một chiều dừng chân mà ngỡ
Khói sương bạc trắng đôi bờ
Sương ở trên trời rơi xuống
Khói từ mặt đất bay lên
Người đi ừ thì va vấp
Khói sương làm mắt ướt mềm
Ừ thì đưa tay mà nắm
Giữ hoài sương khói sông Lô
Mai ngày về xa phố nhớ
Ơi sương ơi khói bơ phờ
Sông Lô vẫn trôi lừng lững
Lêu bêu dăm vạt bọt bèo
Kể chi nào sương nào khói
Nào người kinh ngạc ngó theo
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Thơ tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy DươngHồn biển – Thơ Nguyễn Văn TámKhi con mười tám tuổi – Thơ Mai Hữu PhướcÔng già bán chổi - Thơ Ngô Liên HươngNhà văn quèn & đạo diễn lừng lanh - Trần Nhã Thụy Giấc mơ chuông gió – Thơ Bùi Mỹ Hồngtựa lưng vào núi - Thơ Hà Duy PhươngDâng hiến dã quỳĐèo Ngang – Thơ Bùi Công MinhChạm dấu chân xuân – Thơ Nguyễn Hoàng Sa