Dấu cũ – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
13.04.2015
Khuất mờ chiều cũ năm xưa
Hoàng hôn đổ xuống nhập nhòa lối đi
Chợt nghe hương gió thầm thì
Nào đâu hiểu gió nói gì. Gió ơi!
Tỉnh say ảo mộng cuộc người
Đêm sâu lộ một nụ cười trắng tinh
Nhiều khi níu bóng tìm mình
Tiếng cười khóc giữa lặng thinh cõi đời…
Ai làm giọt nắng mồ côi
Thương người nhạt những hạt rơi cuối chiều
Khuất mờ dấu cũ tịch liêu
Bấm tay đếm mãi mấy điều vu vơ
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Nước dưới chân cầu - Truyện ngắn Trịnh SơnThu xa xứ - Thơ Bùi Công MinhKể chuyện biển Đông - Thuận TìnhĐà Nẵng đầu hè – Thơ Tất HanhMùa xuân cho em - Thơ Hưng HảiNhà viết kịch, nhà thơ Lưu Quang Thuận - Kỷ niệm 100 Ngày sinh 14/7/1921 - 14/7/2021Một mình ô cửa phố-Thơ Nguyễn Thị Anh Đào Phố vàng - Nguyễn Nho KhiêmGiữ gốc rễ cội nguồn cho làng quê Đà Nẵng - Bùi Văn TiếngSự bí ẩn của yên lặng - Huỳnh Minh Tâm