Dọc mù sương - Thơ Trần Tuấn
28.06.2013
dọc mù sương anh đã bước chân nào
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
cây cầu treo có một đôi tay
vờ run rẩy siết ghì anh lại
kìa mắt đen trôi dần
không nói
mắt đen ơi phía ấy
vực sâu rồi
cây cầu và anh đứng lại đơn côi
mù sương dối lừa
tan vào bọt thác
anh và cây cầu lặng yên
để chết
chân mọc tràn
ý nghĩ
dựng bờm đen ...
T.T
Có thể bạn quan tâm
Sự phẫn nộ của lương tri - Bùi Công MinhNhững cánh diều – Thơ Nguyễn Văn TámNhà em bên kia sông – Thơ Nguyễn Nhã TiênSông Rùng cuối sương - Võ Thị Hạnh Thủy Sự bí ẩn của yên lặng - Huỳnh Minh TâmTản mạn về sông – Tùy bút Nguyễn Văn Tám Từ Trường Sa - Đặng Huy GiangRừng Trà My thời chống Mỹ - Phan Thị Phi PhiÔng lão và con gà trống – Thơ Phạm PhátEm từ biển mặn - Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương