Dọc mù sương - Thơ Trần Tuấn
28.06.2013
dọc mù sương anh đã bước chân nào
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
chân mọc tóc
dựng bờm đen ý nghĩ
dưới vực sắc run run từng
nín thở
người đương xa hay đương đến
với mình đây
cây cầu treo có một đôi tay
vờ run rẩy siết ghì anh lại
kìa mắt đen trôi dần
không nói
mắt đen ơi phía ấy
vực sâu rồi
cây cầu và anh đứng lại đơn côi
mù sương dối lừa
tan vào bọt thác
anh và cây cầu lặng yên
để chết
chân mọc tràn
ý nghĩ
dựng bờm đen ...
T.T
Có thể bạn quan tâm
Thử thách - Hồ Duy LệCánh đồng mắt mẹ - Thơ Thanh VânCon người, thời ấy – Thơ Thanh QuếChiều quê ngày mùa – Thơ Tất ThắngKỷ niệm vùng ven với nhà văn - chiến sĩ Chu Cẩm Phong - Lê Ngọc NamĐiều còn lại – Thơ Bùi Mỹ HồngTuyến đường sắt Đà Nẵng - Hội An trong lịch sử - Vũ Hoài An Nón bài thơ tặng mẹ - Hồng ThiệnSân khấu Giọng hát Việt - vòng thi "Giấu mặt" - Thơ Bùi Công MinhTháng 12 năm 79 – Thơ Ngân Vịnh