Thơ Nguyễn Đức Dũng

07.12.2024

Thơ Nguyễn Đức Dũng

Ký ức nắng

Khi em như một nỗi nhớ làng

anh quắt quay xanh

lòng bằng bãi sông ngày không đủ nắng

cứ xao xác bến bờ rất vắng

về nhâm nhi cái buồn

như thể món ngon riêng!

 

Khi ta hai phía lạc hai trời

bước lạc giang hồ không kiếm vỗ

Anh con diều đứt dây lắc đầu không hứng gió

kỷ niệm tóc hoe nắng cũ vàng đến thế

rưng rức thời để chỏm xa mù duyên lứa

giạt về đâu.

 

Chiều đó chỉ tay thề xanh tận mai sau

nắng rất vàng.

Rất vui!

làm chứng.

gió nữa.

Chỉ sông không nói gì,

sông chảy miên man...

 

Giờ thì em bằng một nỗi nhớ làng

vai ta đầy mưa

 

tóc ta đầy nắng

Bờ sông ngày xưa chỗ ngồi rất vắng

hết lở lại bồi

ức xa xăm...!

 

Những cánh tay sưa

những cánh tay sưa cũ kỹ vẫy lên trời

thuở Tam Kỳ dễ thương chật

mây vàng xưa bay về đâu?

hương vàng xưa thơm về đâu

 

đến gió Tam Kỳ cũng mang hình của phố

gió ngã ba

chảy theo những con đường

gió Nam Ngãi xuôi Nam ngược Bắc

gió Nguyễn Hoàng bịn rịn còi sương

 

mưa Tam Kỳ buồn mà nhắc nhớ

tạt hiên nhà ướt lạnh câu văn

mưa khu trú dài sông ký ức

thùng guitar vỗ khuyết trăng tàn

 

mưa đã tạt phận người

Chiều, Mai

hai buổi chợ

gió đã bạc mặt người

ngã rẽ

phân vân.

khuya hiu hắt mái sương mồ hôi xe thồ xe kéo

phố thị chia xa mòn tay vịn phong trần

 

ngồi nhớ gió của lòng xưa ngơ ngẩn

trời hoàng hoa

mưa

héo hon người

em là phố đã buồn ra chuyện kể

vặn tay sưa già khua khoắng bóng ma trơi

N.Đ.D

Bài viết khác cùng số

Đam mêBóng ngả chân trờiNgười đọc sáchBiển và ngườiNhững mảnh trăng hao khuyếtLên Tà Lang nghe kể chuyện cây Tà VạtĐà Nẵng thức giấcTruyền thuyết về một ngọn núiKý ức trường xưa trên đất BắcRa Trường Sa nhớ Hoàng SaHấp dẫn Quảng ĐàVăn học, Nghệ thuật Đà Nẵng - Thành tựu và triển vọngNhiếp ảnh Đà Nẵng trong sự chuyển mình của công nghệ sốAnh - Người Chiến sĩSáng tác ca khúc - Thế mạnh của Hội Âm nhạc Đà NẵngChuyển đổi số với văn hóa dân gian Đà NẵngTừ Liên hoan phim Châu Á Đà Nẵng - Nghĩ về một thành phố điện ảnhĐịnh hướng phát triển múa đương đại thành phố Đà NẵngThơ Bùi Công MinhThơ Nguyễn Hoàng ThọChiếc gối lá đinh lăngCó một Hà Nội của chúng mìnhThơ Trần Trình LãmTrò chuyện cùng hoa dạiThơ Trương Thị Bách MỵThơ Long VânThơ Nguyễn Đức DũngThơ Thanh Dương HồngĐất nước tôi mang hình núiThơ Nguyễn Văn TámThơ Trần Văn ThọThơ Lương Cẩm QuyênThơ Trác MộcThơ Nguyễn Minh HùngSáng đứng đầu sông cho gió bayThơ Đỗ Ngọc HanhThơ Vạn LộcThơ Huỳnh TrâmThơ Thy NguyênThơ Tăng Tấn TàiTình phù saMỹ thuật Đà Nẵng - Xu thế phát triển và hội nhậpThế giới nghệ thuật thơ Đinh Thị Như ThúyCon người mong manh trong Người ăn chayĐọc văn học là đọc văn hóaMưa phố cổ dâng nhớ thương*Kiến trúc cũ trong đô thị hiện đại: Hạn chế hay cơ hộiNgười Đà Nẵng với thi pháp học hiện đạiTạp chí Non Nước - Cùng nhịp đập cuộc sống hôm nayTạo nguồn văn nghệ sĩ trẻ cho văn học nghệ thuật Đà NẵngMột số quan điểm cách mạng, tiến bộ của Nguyễn Đình Thi trên lĩnh sáng tác Văn học và Nghệ thuậtTrên lá sâu vẽ bùa - thái độ sống đầy trách nhiệmVề miền biên viễn cùng Trần Ngọc ĐứcĐiện ảnh - Nhịp cầu vàng phát triển Đà NẵngTrong sươngTừ trái tim đến trái timChiều bên bến cảngSoi BóngĐường ra chợThiếu nữĐà Nẵng gợi thương gợi nhớLá rơiBiển vẫn hát bài ca bất tửƯớc mơ Việt Nam