Cầu người- NGUYỄN THÀNH LONG
02.05.2012
Trên quả đất này
Có bao nhiêu chiếc cầu
Vừa dài vừa rộng
Vượt sông Mê Kông-sông Dương Tử
Vượt Hoàng Hà không bờ không bến
Không đâu có Cầu Người
Cầu bằng xương bằng thịt
Như Việt Nam ta!
Nhìn những cô gái Bến Tre
Tuổi đời mười bảy đôi mươi
Cùng quê chị Ba(1) "đồng khởi”
Miệng cười tươi
"Gánh cầu” trên vai
Cho dân công tải thương binh qua suối
Tôi không khóc mà mắt đỏ hoe
Ôi! Vóc dáng đào tơ
Thân gái liễu yếu má đào
Sắt thép đạn bom nào sánh nổi
Sức mạnh của con cháu Bà Trưng, Bà Triệu
Của con cháu Bác Hồ, của lời non nước
"Không có gì quý hơn Ðộc lập, Tự do”
Ôi! Chiếc Cầu Người
Chiếc cầu hoa
Chiếc cầu huyền thoại.
N.T.L
(1) Tên thân mật của bà Nguyễn Thị Định, Phó Tư lệnh Quân giải phóng miền Nam
Bài viết khác cùng số
Ghi ở quê nhàKí ức tuổi thơTắc đường - Truyện ngắn - PHAN TRANG HYGặp lại chị KhaNgày ấy và chuyện 40 nămMười năm giấu kín - Nguyễn Nho Thùy DươngNhà ngoại tôi trăng lên - NGUYỄN GIÚPQuê người - PHAN HOÀNG PHƯƠNGTản bộ - TRẦN PHƯƠNG THÀNHNỗi lòng cha - BÙI TỰ LỰCTìm cha - Nguyễn Nho TrungMất ngủ - Bằng ViệtVăn Công Hùng dấn thân trong miền lục bát - Hoàng Thụy AnhNGUYỄN CÁT CHUYỂNĐường tới Dinh Độc Lập - TRƯƠNG QUANG SINHĐất nước - Biển và Rừng (HỒ KHÁNG)Cầu người- NGUYỄN THÀNH LONGBầy chào mào lưu lạc - NGUYỄN THÁNH NGÃBến quê - Trân Trúc TâmTái hiện nhưmột“đồng sáng tạo” - TS. MAI BÁ ẤNNgười vẽ quá khứ - Phương TràNhững trang viết mơ ước hướng về tuổi thơ- PHƯƠNG MAIÝ thức hòa hợp Việt - Chiêm ở đất Quảng trong hành trình Nam tiến của dân tộc Việt - Vân Trình Bản quán thơ của Hạnh - Ngô MinhĐình làng Đà Nẵng20 năm Câu lac bộ thơ Thái PhiênMàu tím hoa sim - bài thơ tình đau thương nhất thế kỷTuổi trẻ với đường vào nghệ thuật hát bộ - Trương Đình QuangGhi nhận từ Triển lãm tranh “Cảm xúc thời gian” - Trần Trung SángSân Khấu Đà Nẵng - Đôi điều trăn trở... - Lê Huy HẠnhTừ Giáp đến một chính quyền dân sự - Trương Điện Thắng