Hỏi một dòng sông
10.06.2009
Em luôn chảy từ cao xuống thấp
Sao không đi thẳng tắp một đường
Cứ vòng vèo uốn lượn khắp đồi nương
Cho thuyền anh cứ nhọc nhằn uốn khúc?
Khi đã chảy sao em không liên tục
Lúc lững lờ khi cuồn cuộn trào dâng?
Khiến trong anh hồi hộp vô cùng
Muốn chợp mắt mà không sao ngủ được!
Em đã qua bao ghềnh, bao thác
Lúc phong ba nghiêng ngả rừng già
Qua cánh đồng, bãi mía… đỏ phù sa
Quê anh đấy khói lam chiều lan tỏa!
Đêm trăng thanh bao kiếp người dâu bể
Tụ về đây lấp lánh soi gương!
Những cánh buồm bảng lảng chiều hôm
Cứ trôi đi - theo miệt mài cuộc sống…
Còn em
cứ mải mê theo biển
Có nghĩ đến ngày
vốn liếng cạn khô?
QUỐC LONG
Bài viết khác cùng số
Những mẩu chuyện về Bác HồÂm vang Trường SơnƠi cô gái Trường SơnMặt trời bay điBến VạcQuần áo làng HiệpTưởngNgười bác sĩ ấyAi là tôiDưới trăng cùng KazikTìm…EmNhớ quêMột thoáng yêuThổn thứcHoài niệmÚp mặtHỏi một dòng sôngTháng năm quê BácMột miền ký ứcBạn cũCon đườngHạt mưaGánh buồn đổ sôngĐọc “Dòng Sông Thơ” của Trương Quang SinhCầu vồng cõng những cơn mưaChuyện một người lính khố đỏẤn tượng họa sĩ ENZO MAYOKý ức thời gian: Khắc khoải những âm giai hoài niệmNhân kỉ niệm lần thứ 20 ngày mất của nhà thơ Thế Lữ (3-6-1989 _ 3-6-2009)Biểu tượng của hoa trong ca daoPhan Thanh với hoạt động nghị trườngKỶ NIỆM 70 NĂM NGÀY MẤT NHÀ YÊU NƯỚC PHAN THANH (1939 - 2009)Cấu trúc song hành và liên tưởng trong bài thơ Mộ (Chiều tối) của Hồ Chí Minh