Chiều nghĩa trang lặng gió - Thơ Phạm Minh Tâm
14.08.2013
...
Từng cây hương mẹ cắm xuống lặng thinh
Nghe đất dưới chân mình cựa quậy
Mẹ già rồi, các con thì trẻ mãi
Chỉ mong sao đường xa ngái năng về
...
Mẹ lần hồi, tần tảo đến tìm thăm
Bóng đổ dài chiều nghĩa trang lặng gió
Mộ chí cả ngàn, hương thơm một bó
Bia không tên, biết đâu chỗ con mình
Từng cây hương mẹ cắm xuống lặng thinh
Nghe đất dưới chân mình cựa quậy
Mẹ già rồi, các con thì trẻ mãi
Chỉ mong sao đường xa ngái năng về
Thơm thảo, nhân từ mẹ san sẻ phân chia
Từng giọt nắng chắt chiu giữa cõi lòng băng giá
Sưởi ấm hồn con qua tháng năm nghiệt ngã
Trong bão giông
Thầm lặng
- hóa anh hùng.
P.M.T.
Có thể bạn quan tâm
Khu rừng ẩm ướt – Thơ Đinh Công ThủyHè chói nắng Chất đồng quê trong thơ Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyễn Thụy Kha Những đóa hồng lặng lẽ - Ghi chép của Minh ThủyMộ giữa hư vô – Thơ Nguyễn Hoàng SaNhà ngoại tôi trăng lên – Thơ NGUYỄN GIÚPMặt trời – Thơ Lê Huy HạnhNgười vùng cát - Bút ký của Hồ Hải HọcCưa đôi -Truyện ngắn Phạm Thị Thanh MaiCô gái màu hồng – Truyện ngắn ĐỖ ĐỨC ANH