Khoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như Thúy
25.02.2016
Một mình với bóng đêm
Tôi nghe tôi nồng nàn hơi thở
Tôi cảm nhận
nỗi buồn là một phần không thể thiếu
của cuộc đời tôi

Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
đưa tôi bay lên bầu trời đầy sao và lửa
Một mình với bóng đêm
Vụng về đếm tiếng chuông ngân trong ngực
Tôi ngoảnh tìm tôi của ngày đã mất
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Thôn trang - Bùi Công MinhMột chuyến đi Đông Bắc Thái Lan - Bùi Văn TiếngMẹ biển – Thơ Nguyễn Thị Anh Đàotựa lưng vào núi - Thơ Hà Duy PhươngQuế Sơn – Thơ Nguyễn Hoàng SaĐóa hoa không gai và con cừu không rọ mõm – Truyện ngắn Quế HươngGiấc mơ sông - Nguyễn Minh HùngNón bài thơ tặng mẹ - Hồng ThiệnNghề biển của ngư dân Đà Nẵng qua ca dao, tục ngữ về lao động - Huỳnh Thạch HàVề miền ngược gió - Thơ Nguyễn Hoàng Sa