Khoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như Thúy
25.02.2016
Một mình với bóng đêm
Tôi nghe tôi nồng nàn hơi thở
Tôi cảm nhận
nỗi buồn là một phần không thể thiếu
của cuộc đời tôi
Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
đưa tôi bay lên bầu trời đầy sao và lửa
Một mình với bóng đêm
Vụng về đếm tiếng chuông ngân trong ngực
Tôi ngoảnh tìm tôi của ngày đã mất
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Những mùi hương băng qua thời gian – Thơ Ngọc ThanhQuà sinh nhật - Đinh Lê VũĐối diện với sông Hàn - Uông Thái BiểuSóng hát - Truyện ngắn Trần TuyềnLội ngược – Thơ Nguyễn Hoàng SaNhặt lên phiến lá xanh - vàng - Nguyễn Thị Anh ĐàoCẩm Lệ - Thơ Lê Anh DũngNgười sót lại của rừng cười - Truyện Võ Thị HảoQuán Đa – Truyện Võ Lê Thục Nhàn Thơ cỏ - Truyện ngắn Lam Phương