Khoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như Thúy
25.02.2016
Một mình với bóng đêm
Tôi nghe tôi nồng nàn hơi thở
Tôi cảm nhận
nỗi buồn là một phần không thể thiếu
của cuộc đời tôi
Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
đưa tôi bay lên bầu trời đầy sao và lửa
Một mình với bóng đêm
Vụng về đếm tiếng chuông ngân trong ngực
Tôi ngoảnh tìm tôi của ngày đã mất
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Ngày và đêm – Thơ Bùi Công MinhNghị quyết số 43-NQ/TW nhìn từ góc độ văn học nghệ thuật - Bùi Văn TiếngBóng đổ nơi chân sóng-Truyện ngắn Hoàng Việt HằngChùm truyện ngắn của Nguyễn Thị Như ThắmSự phẫn nộ của lương tri - Bùi Công MinhNói chuyện một mình – Thơ Nguyễn Văn TámTrái quả ngọt ngào – Truyện Nguyễn Nhã Tiên Mẹ biển – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoMột khúc đàn cầm... - Truyện ngắn Nguyễn Ngọc PhúLời ru của bà - Trúc Chi