Khoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như Thúy
25.02.2016
Một mình với bóng đêm
Tôi nghe tôi nồng nàn hơi thở
Tôi cảm nhận
nỗi buồn là một phần không thể thiếu
của cuộc đời tôi
Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
đưa tôi bay lên bầu trời đầy sao và lửa
Một mình với bóng đêm
Vụng về đếm tiếng chuông ngân trong ngực
Tôi ngoảnh tìm tôi của ngày đã mất
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Về phía những căn nhà – Thơ Vô BiênHoa ô môi nở xòe từng cánh - Nguyên Chương Vạt cải hình chữ nhật - Nguyễn Thị Anh ĐàoKhông đề – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoGò Nổi – Thơ Nguyễn Hoàng SaEm đi mà chẳng sang sông – Thơ Hồng ThiệnNợ em - Thơ Trần ChínhQuà của cha - Tản mạn Nguyên LêNguyên quán – Thơ Lê Anh DũngMùa xuân cho em - Thơ Hưng Hải