Khoảnh khắc - Thơ Đinh Thị Như Thúy
25.02.2016
Một mình với bóng đêm
Tôi nghe tôi nồng nàn hơi thở
Tôi cảm nhận
nỗi buồn là một phần không thể thiếu
của cuộc đời tôi
Một mình với bóng đêm
Tôi đọc tình yêu anh
Những câu thơ rụt rè
bủa vây tôi như lưới
đưa tôi bay lên bầu trời đầy sao và lửa
Một mình với bóng đêm
Vụng về đếm tiếng chuông ngân trong ngực
Tôi ngoảnh tìm tôi của ngày đã mất
Đ.T.N.T
Có thể bạn quan tâm
Bên bờ sinh tử - Truyện ngắn Thu LoanMón quà đắt giá - Truyện ngắn Bùi Đê YênRong rêu phận người – Thơ Nguyễn An BìnhCon Rắn - Truyện ngắn Sơn NamCầu đá xanh - Nguyễn Kiên Cún cưng - Bùi Tự LựcGiữa mùa nắng vàng - Nguyễn Đức SơnKiên trung - Truyện ngắn Trầm Nguyên Ý AnhKhông là ngày cũ - Thơ Đinh Thị Như ThúyĐường ta đi dài theo đất nước - Nguyễn Thị Thu Sương