Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
09.02.2018
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt ngang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!
kìa bầy con sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Vì sao phía chân trời – Truyện ngắn Đình QuangĐÀ NẴNG - Điểm sáng trên bản đồ du lịch Đông Nam Á - Trần Trung SángĐêm miết nhoài ngọn cỏ ngoại ô – Thơ Nguyễn Thị Anh ĐàoNgưng đọng – Thơ Lê Huy HạnhVẫn những chân trời – Thơ Trần Kim HoaLót ổ tình trong vườn cây đang ngủ - Thơ Bùi Mỹ HồngPháo hoa – Thơ Lê Anh DũngKhông đề – Thơ Lê Huy HạnhKhông phải ai cũng có thể tồn tại sau khi rơi xuống - Đinh Thị Như ThúyTiếng sáo - Nguyễn Đức Sơn