Miền tình – Thơ Nguyễn Nho Thùy Dương
09.02.2018
Miền em gió thẳm thung sâu
đôi bờ sông chẳng chiếc cầu bắt ngang
miền em mây núi trăng ngàn
muốn sang thì chớ cầm vàng lội sông
vàng rơi ai có tiếc không
nghìn xưa người chỉ tiếc công cầm vàng!

kìa bầy con sít tình tang
sang sông ai muốn lội sang cùng tình?
miền em mưa nắng song hành
xin người sang để có mình có ta
ngại gì gió thẳm đường xa
hãy sang chung một mái nhà lứa đôi
N.N.T.D
Có thể bạn quan tâm
Tiền lì xì của các vì sao - Truyện ngắn của Mạc CanChùm thơ Lê Huy HạnhTình bạn mèo con – Truyện Kiều Thảo VyKhoảnh khắc và quá trình trong nghệ thuật – Bùi Văn TiếngMàu sắc trong văn chương - Huỳnh Văn HoaNghĩ về Phan Tứ - Thơ Bùi Công MinhNgười ăn phố - Phạm Thị Hải DươngKhêu ngọn đèn-Chùm truyện rất ngắn của Võ Anh MinhĐó là thời nào - Thanh QuếMùa chân xa – Thơ Đỗ Hướng