Trời mưa ướt cả mùa ngâu
Tranh của họa sĩ Nguyễn Thị Tâm
Chắc má đi vắng thôi…
Bữa về thăm mộ má
Cây dừa cạn trổ bông
Cây dừa xiêm trổ trái
Con trổ đau trong lòng
Mới đó mà biền biệt
Gần hai mươi năm rồi
Xa con và xa hẳn
Những trần ai rối bời
Chờ hoài sao hổng thấy
Bóng má vui hiện về
Âm dương là thế đấy
Cách biệt gì lê thê
Bao lần con chắp vá
Những hình dung khóc cười
Những hoài niệm xưa cũ
Rằng má đi vắng thôi
Dối lòng nơi phố xá
Dù hiểu quy luật đời
Khi về bên mộ má
Con hiểu mình mồ côi…
Buồn nghe người ta mất mẹ
Lại nghe người ta mất mẹ…
Trời mưa ướt cả mùa ngâu
Bao nhiêu năm rồi con vẫn
Khát khao được mẹ sờ đầu
Thương quá người vừa mất mẹ
Đêm đêm chắc nấc nghẹn lời
Chắc buồn tràn như vỡ đập
Chắc nhớ hơn cả chơi vơi
Lại nghe người ta mất mẹ
Mà sao mình điếng câm lòng
Tháng bảy ai cài hoa đỏ
Biết là hạnh phúc lắm không
Có mất đi rồi mới hiểu
Chẳng ai như mẹ trên đời
Buồn nghe người ta mất mẹ
Thương như là thương chính tôi…
Giấc mơ
1.
Đêm con mơ gặp má
Trong gian bếp khói bay
Má ngồi kho nồi cá
Than hồng rọi bàn tay
Đêm con mơ gặp má
Muốn chạy đến ôm chầm…
Má ơi con buồn quá
Tim con đầy vết đâm
Mắt má nhìn như thể
Hai giọt sương trong veo
Giọt sương rơi xuống bể
Con hốt hoảng nhìn theo
Một làn khói rất nhẹ
Phả lên trên mặt hồ
Từng cánh sen trắng khẽ
Theo gợn sóng nhấp nhô
Má giờ thành sen trắng
Dạy con nghĩa vô thường
Đời vốn nhiều cay đắng
Hãy sống ngọt yêu thương
Má ơi con đau quá
Tim con đầy vết đâm
Về bên con nha má
Dẫu bóng bên chỗ nằm
Dẫu trong mơ bất chợt
Thoảng như vệt sao băng
Dìu con bên vết trợt
Để bước con thăng bằng
Đứa con không còn mẹ
Lạc loài như nụ măng…
2.
Đêm qua con gặp má
Mặc chiếc áo dài xanh
Má cười đẹp tươi quá
Nên giấc mơ rất lành
Có những thứ mộng mị
Là dệt từ khát khao
Là yêu thương níu ghị
Là chắt chiu ngọt ngào
Đêm qua má về ghé
Vỗ về con giấc vui
Xoa vết đau con té
Cho con vơi ngậm ngùi
Đứa con gái thiếu mẹ
Dư nỗi đau quá chừng
Làm sao mà san sẻ
Cho thiếu dư vừa ưng
Giấc mơ cũng cà chớn
Có ôm má được đâu
Chỉ đứng kề bên ngó
Thấy má cười rất lâu
Cứ tưởng mơ là thật
Lòng con phơi phới mừng
Ai ngờ khi tỉnh giấc
Biết mắt mình rưng rưng…
3.
Đêm qua con gặp má
Mặc chiếc áo dài hoa
Cùng con vào quán xá
Giữa bao người lại qua
Má nhìn con không nói
Con nhìn má lặng im
Có cái gì đau nhói
Từ chỗ hai trái tim
Bây giờ con làm mẹ
Và con từng làm con
Nên hiểu qua dâu bể
Đâu chỉ là sống còn
Hạnh phúc của người mẹ
Ở niềm vui con mình
Ở từng điều mới mẻ
Bừng hoa cùng tồn sinh
Má về trong tâm bão
Giấc mơ con dỗ dành
Để con vơi phiền não
Đợi bình minh nắng xanh
Bây giờ con làm mẹ
Khó nhất là làm người
Làm gương cho con trẻ
Con cần má… má ơi…
Yếu lòng từ mộng mị
Con thành đứa trẻ khờ
Níu vịn lòng của má
Để dịu lành cơn mơ
Má ơi, con xin lỗi…
Con đã làm mẹ rồi
Là không được nông nỗi
Để con mình chơi vơi…
Mai má về trong mộng
Con hứa sẽ vui cười
Má, con và bọn trẻ
Mình cùng nhau rong chơi…
4.
Bữa nằm mơ thấy má
Mái tóc rất xì tin
Môi son và da phấn
Nhìn má đã bớt hiền
Nhìn má tươi phơi phới
Cười nói cứ như là
“Cuộc đời tao sướng lắm
Ngày nay và hôm qua”
Ôi hình hài tưởng tượng
Con ngắm mà sướng rơn
Nhìn kìa ánh mắt má
Không có giọt lệ trơn
Ôi đôi môi mận đỏ
Ôi sợi tóc hình kim
Ôi má ngồi ở đó
Con thấy mà loạn tim
Má bớt hiền rồi đó
Chẳng chịu đựng nữa đâu
Chẳng nhọc nhằn khốn khó
Ghen tuông hay nén sầu
Ví mà mơ dài nữa
Chắc thấy má che dù
Chắc thấy má nhảy múa
Loạn lá vàng mùa thu
Ví mà mơ dài nữa
Để coi má làm gì
Con chưa kịp ôm má
Mà má bỏ con đi…
Má bớt hiền chút nữa
Vào thăm con trong mơ
Nhớ ôm con thật chặt
Rồi mắng: “Con nhỏ khờ!”
Dạ con khờ hết biết
Bốn tuổi hay bốn mươi
Hay sáu bảy mươi tuổi
Bên má vẫn dốt đời
Ví mà mơ dài nữa
Con ôm má thật đầy
Rồi con hôn hít má
Thỏa nhớ mong lâu nay
***
Thế mà má biến mất
Con ôm hụt vòng tay
Chỉ còn hình ngôi mộ
Chập chờn nhang khói bay…
(vanvn.vn)