Tượng hình kín – Thơ Đoàn Minh Châu
09.03.2016
anh sóng sánh chao nghiêng những cái nhìn
em không dứt được
em cũng không gỡ nổi
tuổi xanh mềm rạo rực cứ quấn quít chân anh
và những ý nghĩ
thơm thơm mùi tóc anh xoã ngợp
giờ làm việc
căn phòng nhỏ giọt tên anh
em giấu vào đâu được gương mặt anh quanh quẩn tìm một góc nhỏ ủ anh thật kín
nỗi nhớ cứ nôn nao sóng
câu chuyện hôm qua
không có em trong đó
và ban tối, em đã chui vào bức tranh tung toé những khát vọng dang dở
tìm anh
giấc mơ tượng hình.
Đ.M.C
Có thể bạn quan tâm
Từ cây bàng lá nâu –Thơ Đinh Thị Như Thúy Phúc âm buồn – Thơ Đinh Thị Như ThúyTín ngưỡng thờ Bạch Mã Thái Giám của cư dân Ngũ Hành Sơn - Huỳnh Thạch HàTín ngưỡng thờ Ngũ Hành ở Đà Nẵng - Đinh Thị TrangTản mạn về sông – Nguyễn Văn TámLũ mèo quỷ ám - Truyện ngắn của Fernández Guarida, Ricardo (Costa Rica)“Đà Nẵng chống liên quân Pháp - Tây Ban Nha (1858-1860): Quá khứ và hiện tại”(*) - Bùi Văn TiếngDọc mù sương - Thơ Trần Tuấn Chiêm bao - Thơ Nguyễn Ngọc HạnhĐêm hợp hôn làng quê – Thơ Ngân Vịnh