Tượng hình kín – Thơ Đoàn Minh Châu
09.03.2016
anh sóng sánh chao nghiêng những cái nhìn
em không dứt được
em cũng không gỡ nổi
tuổi xanh mềm rạo rực cứ quấn quít chân anh
và những ý nghĩ
thơm thơm mùi tóc anh xoã ngợp

giờ làm việc
căn phòng nhỏ giọt tên anh
em giấu vào đâu được gương mặt anh quanh quẩn tìm một góc nhỏ ủ anh thật kín
nỗi nhớ cứ nôn nao sóng
câu chuyện hôm qua
không có em trong đó
và ban tối, em đã chui vào bức tranh tung toé những khát vọng dang dở
tìm anh
giấc mơ tượng hình.
Đ.M.C
Có thể bạn quan tâm
“Đà Nẵng chống liên quân Pháp - Tây Ban Nha (1858-1860): Quá khứ và hiện tại”(*) - Bùi Văn TiếngCún cưng - Bùi Tự LựcNgười chăn dê ở thung lũng cỏ-Truyện ngắn của Đỗ Kim CuôngMột đóa antigone - Nguyễn Nhã TiênTrái tim không có mắt – Thơ Thuận TìnhChiếc ghế - Thơ Thanh QuếNgười vô gia cư bên đường - Bùi Công MinhAnh và em cùng già – Thơ Thanh QuếGiữ gốc rễ cội nguồn cho làng quê Đà Nẵng - Bùi Văn TiếngSông vẫn chảy trong tôi – Huỳnh Viết Tư