Ấm dấu chân xưa – Thơ Nguyễn Hoàng Sa
09.07.2018
Ôm vào sợi nhớ trong tay
Cột chân chiều vội trói ngày xuân rơi
Thương con én lẻ cuối trời
Chở màu đông ướt về phơi mái làng
Tháng Giêng hoa cải trổ vàng
Ai ngồi lượm hạt thời gian đếm mùa
Cầu quê thắc thỏm đường mưa
Dìu nhau vịn sớm níu trưa qua bờ
Lỗi mùa lạc dấu ngây thơ
Ngày không trở lại héo bờ sương đêm
Hoa xoan rụng tím hiên thềm
Lặng thầm hái gió chằm lên nỗi mình
Lời xanh cây cỏ tự tình
Ngẩn ngơ mình giẫm bóng mình dưới mưa
Đất còn ấm dấu chân xưa!...
N.H.S
Có thể bạn quan tâm
Hà Nội - buổi chiều yên – Thơ Bùi Công MinhĐi dự Đại hội Sân khấu thế giới ở Tây Ban Nha – Bùi Văn Tiếng Nói chuyện một mình – Thơ Nguyễn Văn TámDòng xưa chuyện kể - Tường LinhKhoảnh khắc quê nhà – Thơ Ngân VịnhMùa thu - Nguyễn Văn TámNét phố - Thơ Thuận TìnhMặn mà cái duyên vè Quảng –sênh sứa - Trương Đình Quang Thì xin – Thơ Lê Huy HạnhNhớ mùa Giáng sinh xưa - Thơ Mai Hữu Phước