Ấm Nồng - Thơ của Đỗ Thị Thanh Bình
09.01.2012
Xin anh đừng là mây bay
Suốt đời em không với tới
Xin anh đừng là con suối
Bởi nguồn sẽ đổ về sông
Xin anh đừng là vừng đông
Cho em chói loà đôi mắt
Xin anh đừng là khoảnh khắc
Để rồi tan biến hư vô
Anh đừng là ngôi nhà to
Để em đi qua ngần ngại
Anh đừng là bờ, là bãi
Đổi thay dâu bể cuộc đời.
Anh cứ là anh, thế thôi
Ấm nồng vòng tay thân thiết
Nơi em gục vào quên hết
Khổ đau cơ cực đời thường.
Có thể bạn quan tâm
Người Mông xuống chợ Sa Pa – Thơ Lê Anh Dũng Ngẩn ngơ Hạ Long – Thơ Nguyễn Văn TámMẹ gọi - Thơ Lê Huy HạnhCác cô gái Đài quan sát – Thơ Bùi Công MinhNgư dân và biển cả - Bùi Văn TiếngGiông gió thổi qua làng - Ngân VịnhMùa xuân – Thơ Lê Huy HạnhMưa rào đầu hạ - Đỗ Kim CuôngTiếng khuya-Thơ Nguyễn Nhã TiênKhoảnh khắc quê nhà – Thơ Ngân Vịnh