Nỗi nhớ Sơn Trà - Nguyễn Hoa
09.05.2014
....
Đó là nước tôi uống
hạt gạo tôi ăn
nụ cười, ánh mắt người dân vừa giải phóng
ong óng ánh sáng!
Đó là hy vọng
tôi tiếp nhận không nguôi
của người với người
giống như bà con ở đồng chiêm quê nhà…
Nắng, gió, mưa
và cát…
Tôi đã nhận như tôi đã nhận bùn đất
đồng chiêm quê nhà…
Bán đảo Sơn Trà
dưới mái tôn ngày vừa giải phóng!
Đó là nước tôi uống
hạt gạo tôi ăn
nụ cười, ánh mắt người dân vừa giải phóng
ong óng ánh sáng!
Đó là hy vọng
tôi tiếp nhận không nguôi
của người với người
giống như bà con ở đồng chiêm quê nhà…
Bán đảo Sơn Trà
trên mọi ngả đường vừa giải phóng.
Còn bây giờ là nỗi nhớ Sơn Trà khua như sóng động
trên trang giấy của tôi khi nhắc tới miền Trung!
N.H.
Có thể bạn quan tâm
Đá đỏ - Phan Xuân Hậu.Tướng về làng – Thơ Lê Anh DũngBiển, nắng, gió và một chàng trai – Truyện ngắn của Trần Thương ThươngNét phố - Thơ Thuận TìnhVàng ở Tourane - Đào Trọng KhánhNếu xứ sở dân ca không thấy biển? - Nguyễn Việt ChiếnTrần Khắc Tám , Nhà thơ của các em – Thanh Quế.Bất chợt ... mùa đông - Ngô Liên HươngĐêm qua dòng sông Đà - Thơ Cẩm Lệ“Đà Nẵng chống liên quân Pháp - Tây Ban Nha (1858-1860): Quá khứ và hiện tại”(*) - Bùi Văn Tiếng