Cái duyên - Thơ của Tạ Đình Chiến
03.02.2012
“ Còn duyên kẻ đón người đưa“
“ Hết duyên đi sớm về trưa một mình…”“
“ Cái duyên có tự bao giờ“
“ Để người con gái tôn thờ xưa nay“

Hương đồng gió thoảng heo may
Duyên như cánh bướm đắm say lòng người!
Ẩn trong ánh mắt nụ cười
Lời ăn, tiếng nói…duyên trời phú cho
Duyên thời xuân sắc ngây thơ
Theo người phụ nữ bạc phơ mái đầu
Tuổi nào, duyên nấy…lắng sâu
Duyên còn hay mất bởi câu giữ mình
Sống sao trọn nghĩa vẹn tình
Cái duyên còn mãi với mình thủy chung…!
Có thể bạn quan tâm
Về phía những căn nhà – Thơ Vô BiênNỗi thu dịu dàng – Thơ của Đoàn Ngọc ThuBiển trắng - Nguyễn Văn TámNghề câu của ngư dân Đà Nẵng - Ngọc GiaoHình tượng chó trong văn hóa Việt - Nguyễn Ngọc Giao Đêm báo bão – Thơ Nguyễn Tam Phù SaNgọn đèn đứng gác - Ký Viên Phúc QuânĐi trong đêm mưa Huế – Thơ Thanh QuếRong rêu phận người – Thơ Nguyễn An BìnhHoa cải vàng bay – Thơ Mai Hữu Phước