Cái duyên - Thơ của Tạ Đình Chiến
03.02.2012
“ Còn duyên kẻ đón người đưa“
“ Hết duyên đi sớm về trưa một mình…”“
“ Cái duyên có tự bao giờ“
“ Để người con gái tôn thờ xưa nay“

Hương đồng gió thoảng heo may
Duyên như cánh bướm đắm say lòng người!
Ẩn trong ánh mắt nụ cười
Lời ăn, tiếng nói…duyên trời phú cho
Duyên thời xuân sắc ngây thơ
Theo người phụ nữ bạc phơ mái đầu
Tuổi nào, duyên nấy…lắng sâu
Duyên còn hay mất bởi câu giữ mình
Sống sao trọn nghĩa vẹn tình
Cái duyên còn mãi với mình thủy chung…!
Có thể bạn quan tâm
Chân dung chạm bóng - Phan Thu NguyệtNhư cơn gió thoảng-Thơ Mai Hữu PhướcĐi dự Đại hội Sân khấu thế giới ở Tây Ban Nha – Bùi Văn Tiếng Vậy là em đã về…- Thơ Lê Huy HạnhKhúc biển - Thơ Nguyễn Thị Ngọc LanThơ Nguyễn Hoàng SaKhông là ngày cũ - Thơ Đinh Thị Như ThúyTiếng sóng rất gần - Truyện ngắn của Phan Cung ViệtBên tháp Chàm - Nguyễn Nho KhiêmBảo tồn nghề mắm Nam Ô tại Đà Nẵng - Ngọc Giao